Vì là bạn thân nên “cắn răng” chịu chung đụng…

Abcviet Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Họ làm gì trong phòng mà mãi mới ra mở cửa? Liệu đó có phải chỉ là “vô tình”, “nhỡ buổi”, “mệt và trú nhờ” như giải thích của họ hay không?
Vì là bạn thân nên “cắn răng” chịu chung đụng…
Ảnh minh họa

Tôi là một kế toán, công việc của tôi rất bận rộn. Hằng ngày tôi phải dậy từ sớm để chuẩn bị bữa trưa và đi làm… Tôi sống rất đơn giản, tiết kiệm và cố gắng dành dụm để làm đám cưới với anh ấy. Thế nhưng hôm trước có một chuyện nhỏ làm tôi nghĩ mãi. Bạn trai và cô bạn thân của tôi ở chung trong phòng trọ của tôi, đóng cửa rất lâu...

Hôm đó là một buổi trưa cuối tháng 3, như bao ngày khác tôi cũng đi làm. Buổi sáng đến công ty lo một bộ hồ sơ cho sếp để sếp đi công tác… làm xong rất nhiều việc sau đó tôi quyết định về nhà buổi trưa để nằm nghỉ một lát thì thấy có nhiều chuyện lạ.

Đầu tiên tôi gõ cửa và gọi “Thuần ơi…” (tên cô bạn ở cùng phòng với tôi) ra mở cửa vì cửa có chốt trong. Một lúc sau bạn tôi mới ra mở cửa, cô ấy còn nói với tôi rằng, nói nhỏ thôi, anh Thắng (tên người yêu tôi) đang ở trong phòng. Anh ấy bảo mệt nên qua ngủ nhờ. Tôi vội đi vào phòng, vứt chiếc túi của tôi xuống giường và thấy Thắng ngủ li bì, nằm ngoảnh vào trong tường. Thuần lúc đó cũng nói với tôi vài ba điều nhưng vì giận quá nên tôi chẳng nói lại được câu gì. Tức người yêu, giận bạn… lúc ấy tôi chỉ thấy mình thừa thãi muốn bật ra khỏi phòng.

Sau đó hai ngày, tôi có gặp anh để nói chuyện. Anh ấy bảo giữa anh và Thuần không có chuyện gì, chỉ là vì buổi trưa hôm ấy thời tiết thay đổi nên thấy mệt quá anh mới ghé vào ngủ nhờ. Tôi hỏi rằng, sao không gọi điện cho tôi, sao không nói với tôi? Thì anh quát lớn bảo rằng: “Lúc nào tôi cũng bận, từ ngày yêu tôi anh không được chăm lo gì cả…”. Tôi nghĩ cực quá, lúc nào mình cũng phải lo lắng đủ thứ, thu nhập của anh bèo bọt, tôi cố kiếm tiền để lo đám cưới vì thế mà không quan tâm nhiều đến anh, anh không thương tôi vất vả, anh còn không tiếc lời mắng tôi.

Cả Thuần và anh Thắng cố gắng giải thích. Nhưng mỗi người giải thích một kiểu nên càng làm tăng sự hoài nghi trong tôi. Tôi cảm thấy mệt mỏi, tôi và anh Thắng yêu nhau 4 năm, chuyện gì cũng trải qua nhưng chuyện này có lẽ làm tôi chán nản nhất. Nếu họ từng trải qua chuyện sâu sắc và chung đụng ấy, tôi phải làm sao? Tôi phải cắn răng mà chịu ư?
Tôi nghĩ mình không kém cỏi, cũng có một chút hình thức, khả năng làm việc thì rất tốt nhưng chuyện duyên tình của tôi thì lận đận quá. Hình như tôi lụy tình quá, làm cho tôi thành khổ sở? Nếu sau này anh Thắng có nghĩ lại, nhỡ đâu Thuần sẽ là một lựa chọn vì Thuần đến sau, Thuần còn mới mẻ, Thuần vô tư không lo nghĩ về tương lai nên có thời gian chăm sóc cho anh ấy. Tôi sẽ bị đá đi…

Bây giờ tôi không biết mình có nên hoãn cái đám cưới vào cuối năm? Kế hoạch hai bên gia đình ra mắt? Tôi phải làm sao để chứng tỏ mình vẫn còn một chút tự trọng, không quá ngu ngốc và xóa đi những nghi ngờ trong tâm can mình?

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật