Tôi mới mua xe hơi, em vợ mượn vài hôm, vợ tôi gửi cho cậu tin nhắn này...

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi chăm chỉ học hành, thi đỗ đại học và coi như thoát cảnh chân lấm tay bùn. Ba mẹ tôi là nông dân, nói chung gia cảnh tương đối nghèo. Bốn năm đại học tôi vừa học vừa đi làm thêm, tự mình kiếm tiền chi trả học phí và sinh hoạt hàng ngày, và cuối cùng tôi cũng lấy được tấm bằng tốt nghiệp như bao người khác.
Tôi mới mua xe hơi, em vợ mượn vài hôm, vợ tôi gửi cho cậu tin nhắn này...
Ảnh minh họa

Sau khi tốt nghiệp, tôi đã đi phỏng vấn nhiều nơi và trúng tuyển vào làm tại một ngân hàng có tiếng. Hai năm sau, tôi may mắn cưới được cô đồng nghiệp nhỏ nhắn tốt bụng và xinh đẹp. Cô ấy thật hoàn hảo trong mắt tôi, chính vì thế tôi đã phải lòng cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Từ khi tỏ tình và được cô ấy đồng ý, tôi cảm thấy có áp lực gì đó rất lớn, vì hoàn cảnh gia đình hai bên quá chênh lệch.

Cha mẹ cô ấy là giáo sư đã về hưu, nói chung gia đình rất gia thế và giàu có. Còn cha mẹ tôi chỉ là những nông dân bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Mỗi lần nghĩ đến chuyện này tôi cảm thấy tự ti vô cùng. Cô ấy dường như biết suy nghĩ của tôi, và nói với tôi rằng cô ấy không quan tâm về khoảng cách vật chất. Để chứng minh tâm ý của mình, cô ấy lúc nào cũng dành cho tôi những quan tâm đặc biệt nhất, và cũng thường xuyên mua quà mua quần áo mới để cùng tôi về thăm cha mẹ ở quê. Tôi thực sự rất cảm động bởi tấm chân tình của cô ấy, tôi tự thấy rằng nếu tôi bỏ lỡ cô ấy sau này tôi sẽ phải hối hận cả đời.

Vì để được ở bên cạnh tôi, cô ấy đã thách cưới ở mức thấp nhất, đính hôn không cần tiền, kết hôn không cần nhà. Chỉ cần tôi mua được một chiếc xe hơi là được, tôi biết đây là cơ hội để tôi cố gắng và cũng là một điều kiện để cha mẹ cô ấy có thể yên tâm giao con gái cho tôi. Nhiều khi tôi thấy, yêu tôi cô ấy đã phải chịu quá nhiều thiệt thòi, nhưng cô ấy đã quyết nên không ai có thể thay đổi được. Chính vì thế dù cha mẹ cô ấy có phản đối thì chúng tôi vẫn cầm được giấy đang ký kết hôn trong tay, chiếc xe thách cưới cuối cùng cũng đã mua được.

Sau khi kết hôn chúng tôi ra ngoài thuê phòng ở, cuộc sống cứ thế trôi qua trong hạnh phúc. Vợ tôi là người có tri thức và hiểu lễ nghĩa, lại rất nhẹ nhàng nhu mì, quả là một người vợ hiền lại đảm đang nội trợ. Tôi từ đó cũng chăm chỉ làm việc hơn, hy vong rằng có thể thông qua thành tích và nỗ lực của mình mà có thể có cái nhìn khác từ ba mẹ vợ.

Cha mẹ vợ tôi đều là người trí thức, truyền thống gia đình khắt khe, cử chỉ ngôn từ đều rất thanh cao tao nhã, nhưng không thể ngờ được trong một gia đình như vậy lại có thể sinh ra một cậu con trai vô học, vô dụng. Suốt ngày lang thang, ngoài ăn và uống ra thì cậu ấy chỉ biết mỗi việc chơi. Nghe vợ tôi kể lại là cậu ấy nghịch ngợm như vậy đã lâu rồi, thậm chí còn đòi ba mẹ mua cho một chiếc xe nhưng ba mẹ không cho.

Tháng trước, cậu ấy đột nhiên nói muốn mượn xe của tôi, nói bạn cậu ấy kết hôn muốn đi xe đến cho sang. Thật sự trong lòng tôi cũng không thoải mái. Một là vì đây là tài sản duy nhất của tôi, thứ hai nữa là cậu ấy mới thi bằng lái xe thậm chí còn chưa đi thành thạo, nên tôi rất không yên tâm. Hơn nữa, vợ tôi lại đang mang bầu nên tính khí tương đối không ổn định, nếu biết cậu ấy muốn mượn xe chắc chắn sẽ không đồng ý, tôi sợ lúc đó hai chị em lại lời qua tiếng lại. Vì cô ấy chỉ có mình cậu em này, lại thêm gia đình cô ấy cũng không hài lòng về tôi lắm. Nên tôi muốn mượn cơ hội này để thể hiện tấm lòng của mình với gia đình vợ nên đã thuyết phục vợ cho cậu ấy lấy xe đi ăn cỗ bạn.

Sau khi cậu ấy lái xe đi, tôi bồn chồn không thể ngồi yên. Cả đêm thấp thỏm không đặt đầu xuống được, nếu cậu ấy xảy ra chuyện gì thì sao tôi có thể trả lời cha me vợ đây. Đúng là càng nghĩ càng lo sợ.

Ba ngày sau, cuối cùng cậu ấy cũng đem xe về trả cho tôi, tôi vui mừng nhân lại xe. Và lên xe khởi động thì thấy xe vẫn rất tốt, xem ra mọi thứ vẫn ổn. Ai ngờ rằng cậu ấy khuôn mặt rầu rĩ nói với tôi: “Lần sau không bao giờ mượn xe nhà anh chị nữa”. Rồi cậu ấy lủi thủi đi thẳng ra cửa. Tôi còn đang không biết chuyện gì đang xảy ra thì vợ tôi nhẹ nhàng nở nụ cười bí ẩn.

Thì ra hai ngày nay vợ tôi đã gửi cho cậu ấy rất nhiều tin nhắn, nói với cậu ấy rằng xe đi sai làn phạt bao nhiêu, vượt đè‌n đ‌ỏ sẽ phạt bao nhiêu, vượt tốc độ sẽ phạt bao nhiêu, nếu gặp sự cố và làm người ta bị thương thì sẽ đền bao nhiêu, nếu mất mạng thì đền bao nhiêu. Vì vợ tôi nói cả tài sản chúng tôi chỉ có chiếc xe này không có gì khác nên cậu ấy phải tự đi bồi thường và chịu trách nhiệm nếu thực sự có chuyện xảy ra.

Lúc này tôi quả thực đã không nhịn được cười.

*Mẩu truyện ngắn sáng tác nhằm đưa đến độc giả những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, con người và cách đối nhân xử thế trong xã hội.*

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật