Phật dạy: ’’Cha mẹ hiền lành để đức cho con’’, hay là: ’’Đời cha ăn mặn, đời con khát nước’’. Những chân lý này dù trải qua bao nhiêu thập kỷ thì vẫn sẽ mãi giữ nguyên giá trị.
Cha mẹ thường xuyên hành thiện, tích đức thì chắc chắn là con cái sẽ được hưởng phúc báo. Ngược lại nếu cha mẹ gây ác nghiệp thì con cái sẽ phải trả nhiệu nợ cho đến lúc chết thì thôi.
Một đứa con khi sinh ra, người gần gũi với chúng nhất sẽ là cha mẹ. Mọi hành động, lời nói, tính cách của con cái cũng ảnh hưởng đến cha mẹ rất nhiều. Ví như cha mẹ là những người lúc nào mở lòng từ bi giúp đỡ người nghèo thì con cái từ nhỏ cũng đã nhìn thấy điều này, nên khi lớn lên chúng sẽ sống nhân hậu.
Đó là lý do vì sao nói phúc báo của cha mẹ là ảnh hưởng đến con cái. Cha mẹ làm điều tốt, thì con sẽ trở thành người tốt. Còn nếu như cha mẹ là người lấy oán báo ân, buông lời cay độc, hãm hại người lành, thì đứa con khi lớn lên cũng đâu thể nào là người lương thiện.
Nếu như cha mẹ là người tàn phá môi trường thì ắt con cái sẽ sống trong môi trường ô nhiễm. Nếu cha mẹ là phường trộm cắp vô ơn thì con cái cũng có thể là người khó mà thật thà, trung thực. Nếu cha mẹ trồng những cái cây, thì con cái là người hưởng trái ngọt. Cha mẹ có tích lũy thì con cái mới nhận được của để dành.
Người làm cha làm mẹ gieo trồng ruộng phúc, tính đức làm việc thiện thì tự nhiên sau này con cái sẽ có nhiều phúc báo. Nếu cha mẹ không tích đức hành thiện, kiếm tiền bất chính thì sau này chắc chắn là con cái sẽ phải chịu nhiều báo ứng, không được hưởng phúc báo từ cha mẹ.
Cha mẹ bố thí cho người ăn xin một bát cơm thì sau này con cái có lỡ sa cơ lỡ vận thì sẽ có được người khác giúp đỡ. Cha mẹ giúp người một manh áo thì con cái sẽ suốt đời no ấm. Con người hành thiện thì Trời đất đều biết, ắt có phúc báo. Hành thiện chính là chỉ âm đức. Người càng tích âm đức càng nhiều phúc báo cho bản thân và gia đình càng lớn.
Người xưa vẫn dạy: Một đời làm quan, chín đời chịu oán. Nếu bạn làm một vị quan tốt là tích phúc báo lớn cho con cho cháu sau này. Còn nếu bạn làm một vị quan tồi, chiếm hữu của công thành của tư, mượn công danh để mưu đồ bất chính thì chính là đang tạo nghiệp, tổn phúc báo của con cháu