Trước ngày ra tòa, vợ bảo: ‘Anh có muốn ôm em ngủ 1 lần không’ tôi không ngờ đó là lần cuối được nhìn thấy cô

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi giật mình thấy lạ, chúng tôi đã ly thân mấy tháng nay trước khi ra tòa rồi còn gì. Hay là cô ấy đã hối hận, không muốn chia tay nữa.
Trước ngày ra tòa, vợ bảo: ‘Anh có muốn ôm em ngủ 1 lần không’ tôi không ngờ đó là lần cuối được nhìn thấy cô
Ảnh minh họa

- ly hôn đi, tôi không thể nào chịu đựng nổi cô nữa rồi. Sống với cô mà tôi thấy như đang ở trong địa ngục vậy. Tù túng, mệt mỏi, bí bách, lại còn phải ở bên cạnh một người không bao giờ thấu hiểu mình nữa. Tôi thà sống cô đơn một mình còn hơn.

Tôi hét thẳng vào mặt vợ mình như thế sau đó thì quay thẳng lưng đi mà chẳng hề nhìn thấy những giọt nước mắt đã lã chã rơi xuống trên gò má xanh xao của vợ mình.

Chúng tôi kết hôn với nhau đã được 2 năm. Suốt 2 năm qua, tôi tự thấy bản thân mình đã làm tròn trách nhiệm của một người chồng trong gia đình. Tôi đi làm, một tháng đúng kì lương là đưa đủ số tiền đã thỏa thuận với vợ ngay từ đầu là 2 triệu từ khi chúng tôi mới cưới. Tất cả những việc còn lại trong nhà, đương nhiên sẽ do vợ tôi làm hết tất cả rồi.

Làm vợ đương nhiên là phải làm hết tất cả mọi việc trong nhà rồi. Đàn ông như tôi, thử hỏi xem có mấy người vào bếp đeo tạp dề nấu nướng hay là đi găng tay rửa bát đâu. Những việc đó là việc của phụ nữ, đàn ông chúng tôi chỉ thích hợp làm những việc lớn thôi.

Tôi cũng nghĩ việc nhà có gì to tát đâu mà cô ấy cứ khó chịu than mệt, than mỏi. Và tôi đương nhiên là cứ theo lệ cũ mà làm. Việc nhà của vợ, đương nhiên tôi sẽ không bao giờ động tay vào. Kể cả vợ có nhờ thì tôi cũng sẽ thẳng thừng mà bảo:

- Đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của em đối với gia đình này, không phải là việc của anh. Việc ai người ấy làm chứ. Nếu như em muốn anh làm việc nhà thì sẽ đồng nghĩa với việc anh chẳng thể nào đưa đủ được tiền lương mỗi tháng cho em đâu. Vì anh không thể tập trung vào làm việc được.

Vợ tôi im lặng. Tôi thầm nghĩ, mình đã nói đúng. Phụ nữ ấy mà, cứ được thể là tìm mọi cách để nâng cao giá trị của bản thân mình lên. Không tìm cách dạy vợ, sau này rồi cũng sẽ khó sống lắm đây.

Thế nên dù cho vợ tôi có thuyết phục thế nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không bị khuất phục. Cứ hết thời hạn hai năm, phấn đấu xong công việc, tôi sẽ cùng cô ấy sinh con theo dự định. Thế rồi chẳng hiểu sao, mọi chuyện đang yên đang lành, giống như trong suy nghĩ của tôi thì đùng một cái vợ tôi đòi ra tòa.

Chuyện ra tòa này, vợ tôi cũng là người chủ động. Cô ấy nói rằng:

- Có lẽ anh cần một người phụ nữ tốt hơn làm vợ mình. Em mệt mỏi khi cái gì cũng đến tay lắm rồi. Anh làm chồng mà cứ như người dưng, gia đình là của chung mà lúc nào em cũng thấy mỗi mình mình cố gắng, dù có ốm mệt thế nào em cũng phải lết dậy làm còn anh quá lười biếng và không biết thương vợ. Em chẳng thể chờ anh thêm được nữa.

Tôi chẳng hiểu vợ tôi đã phải chờ đợi tôi cái gì cơ chứ. Tiền thì có để tiêu xài thoải mái, không hiểu cô ấy còn khổ nỗi gì mà đòi ra tòa.

Ra tòa thì ra tòa, cơn uất ức dâng cao, tôi đồng ý.

Nguồn Internet

Cái đêm trước ngày ra tòa, vợ tôi bỗng chủ động:

- Anh có muốn ôm em ngủ lần cuối không?

Tôi giật mình thấy lạ, chúng tôi đã ly thân mấy tháng nay trước khi ra tòa rồi còn gì. Hay là cô ấy đã hối hận, không muốn chia tay nữa. Tôi mừng thầm trong bụng. Ai dè, đó chính là lần cuối tôi được nhìn thấy vợ. Vợ tôi đã biến mất trước đêm ra tòa như thế. Tôi thật sự không hiểu cô ấy muốn gì nữa. Cô ấy chỉ để lại tin nhắn nói rằng tôi sẽ không bao giờ phải gặp lại cô ấy và con nữa. Lẽ nào cô ấy đã dính bầu, tôi thấy bất an quá.

Cô ấy sẽ biến mất khỏi cuộc đời tôi. Tôi còn nghĩ cô ấy giận dỗi bỏ đi thôi ai ngờ đến nay đã được 3 tháng rồi mà cô ấy vẫn không quay lại. Tôi chỉ được biết cô ấy vẫn về gặp bố mẹ cô ấy, chỉ nhất quyết không gặp tôi. Chẳng hiểu sao thời gian không có vợ, tôi thấy trống vắng, buồn bã vô cùng. Phải chăng tôi đã sai rồi khi sống ích kỉ như thế. Tôi biết đi đâu để tìm vợ và nói lời xin lỗi với cô ấy đây?

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật