Nỗi đau của đứa con... dở dang

Itech Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Lúc này con thật cô đơn và đau khổ. Đã bao lần con muốn nói thật về giới tính để mẹ biết nhưng rồi lương tâm con không cho phép làm điều đó. Con không thể ích kỷ chỉ biết sống cho bản thân, còn có mẹ nữa. Con đã đắn đo, suy nghĩ rất nhiều nên quyết định sẽ giấu kín chuyện này đến cuối cuộc đời.
Nỗi đau của đứa con... dở dang
Ảnh minh họa.

Con đã tự hỏi lòng mình làm như vậy đúng không, hợp lý và hợp tình chưa nhưng không thể trả lời được.

Con muốn sống có hiếu với mẹ nhưng không thể lấy vợ, sinh con để mẹ vui lòng, dù biết mẹ rất mong chờ điều đó ở con. Mẹ luôn tin tưởng và tự hào vì con thật sự trưởng thành, ngoan ngoãn, sống có trách nhiệm với gia đình, anh em, bạn bè. Đặc biệt con luôn làm mẹ vui lòng, luôn chia sẻ mọi vui buồn của cuộc sống.

Những lúc nhìn mẹ vui, tự hào, lòng con lại đau đớn vô cùng. Con đang sống giả dối, con đã cố gắng che đậy giới tính thật của mình bằng nhiều lý do khác nhau mà mẹ không hề nghĩ đến. Con thấy mình thật đáng khinh vì đã lừa dối cả mẹ đẻ của mình nhưng không biết phải làm thế nào nữa.

Mẹ ơi! Đã có lúc con muốn bỏ đi đâu đó thật xa, nơi không ai biết để được sống chính là con người thật nhưng con không thể vì không xa mẹ được. Con xa mẹ thì ai sẽ chăm sóc, lo lắng cho mẹ đây. Mẹ đã làm bố, làm mẹ, làm bạn của chúng con suốt mấy chục năm qua, không hề than thở, trách móc gì. Làm sao con ích kỷ thế được?.

Nhưng cứ sống mãi thế này con thấy cô đơn, đau khổ lắm. Con không trách mẹ, cũng không trách số phận, chỉ trách con sinh ra không đúng thời. Ước gì được sinh ra lần nữa, con sẽ thành con trai hoặc con gái chứ không thể dở dang thế này được. Con vẫn biết khi sinh ra, lớn lên không ai có quyền chọn giới tính, chỉ có quyền lựa chọn cách sống nên con đã quyết tâm, nhận đau khổ cho mình và một mình chấp nhận đau khổ đấy.

Con không muốn làm khổ mẹ vì cuộc đời mẹ đã đau khổ lắm rồi. Bố mất khi chúng con còn bé, một mình mẹ chèo chống nuôi chúng con khôn lớn. Mẹ đã không quản nắng mưa, nhọc nhằn của cuộc sống để lo cho chúng con. Chỉ nghĩ đến thế thôi con đã thấy cay cay nơi sống mũi, nước mắt đã rơi rồi.

Con yếu đuối quá phải không mẹ, đó là bản chất, giới tính thật của con đấy mẹ biết không?. Trước mọi người con luôn tỏ ra bản lĩnh, cứng rắn, nghị lực nhưng khi một mình, con đã khóc rất nhiều. Khóc thương cho bản thân con, khóc vì con quá bất hiếu không làm mẹ vui lòng, khóc cho sự cô đơn buồn tủi.

Dù con đã cố gắng rất nhiều nhưng thấy hụt hẫng khi nghĩ về tương lai, không biết đi đâu về đâu khi mẹ không còn trên cõi đời này nữa. Con không muốn nghĩ đến điều đó nhưng quy luật cuộc sống là thế. Con biết nhưng vẫn mong muốn mẹ sống mạnh khỏe, sống thật lâu để con được nuôi dưỡng, chăm lo. Được lo lắng, quan tâm, chăm sóc cho mẹ là nguồn vui, niềm hạnh phúc của con. Có được mẹ trên đời là đủ lắm rồi.

Con biết trên đất nước Việt Nam có hàng triệu người đang như con, cũng giằng xé trước cuộc sống về bản thân, giới tính. Họ cũng đau khổ, muốn nói thật, thú nhận bản thân, giới tính của mình với gia đình nhưng thật khó, không thể làm được. Chúng con đã mong ước được một ngày, chỉ một ngày thôi được là chính mình cũng thấy hạnh phúc lắm rồi.

Con đã yêu nhưng không phải tình yêu nam nữ mà yêu một người cùng giới. Chúng con sống bên nhau thật vui vẻ, hạnh phúc; luôn quan tâm, chăm sóc, lo lắng cho nhau. Mỗi lần về quê, con thấy mẹ rất vui vì chúng con là bạn tốt, biết sống cho nhau và trách nhiệm với gia đình. Nhưng mẹ đâu biết con đã lừa dối mẹ, lừa dối những người thân yêu, con thật tệ phải không mẹ?.

Mỗi lần thấy mẹ giục lấy vợ, sinh con để có cháu bồng, con thấy đau khổ và bất lực quá. Nghe thấy mong muốn của mẹ vậy mà lòng con như có hàng ngàn, hàng vạn mũi kim châm. Con trách bản thân sao lại như vậy, con thật đáng trách phải không mẹ?.

Con đã bước qua tuổi 35 rồi, mẹ đang mong mỏi, hy vọng ở con rất nhiều, nhưng xin phép mẹ cho con được một lần sống bất hiếu. Con không thể làm được điều mẹ mong muốn vì con là gay. Con sẽ sống tốt, có trách nhiệm với gia đình, với mẹ, với bản thân. Con sẽ quyết tâm sống đúng những gì đang có.

Con không mong mẹ hiểu và tha thứ, chỉ mong mẹ hãy yên tâm và tin con. Con biết dòng tâm sự này sẽ không bao giờ mẹ đọc được vì mẹ yêu của con sống ở quê, người nông dân chất phác có bao giờ đọc báo, xem mạng đâu. Nhưng khi nói ra được, viết ra được những điều này con thấy nhẹ nhàng và được chia sẻ rất nhiều. Con sẽ sống tốt, sống có trách nhiệm với chính mình, mẹ yên tâm nhé.

Khi con thú nhận với mẹ là lúc mẹ sắp trút hơi thở cuối cùng để sang thế giới bên kia sẽ không trách cứ và oán giận con nữa. Con hứa với mẹ đấy. Con yêu mẹ nhất trên đời.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật