Với cô nào cũng nói ‘anh chỉ yêu mình em’ và cái kết

Star Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Rời chỗ trọ của Hoa, Hải phóng một mạch đến chỗ Linh. Nếu ở chỗ Hoa, Hải được hưởng cảm giác ngọt ngào, đằm thắm, thì ngược lại, đến chỗ Linh, anh lại bị cuốn vào sự sôi nổi, bốc đồng của cô.
Với cô nào cũng nói ‘anh chỉ yêu mình em’ và cái kết
Ảnh minh họa

Và nơi nào cũng khiến anh say mê, thích thú. Quả là “mỗi nàng một vẻ, mười phân vẹn mười”.

Hải quen với Hoa nhân một chuyến “phượt” lên Tây Bắc. Nhóm phượt gồm 10 người, sáu nam bốn nữ. Lên đến Hòa Bình, cả nhóm theo quốc lộ 6 lên Mai Châu, thăm bản Lác rồi tiếp tục ngược lên và cuối cùng thì nghỉ chân ở mường Hịch. Địa phương này đã để lại dấu tích trong bài thơ “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng (Đêm đêm mường Hịch cọp trêu người).

Tối đó, cả nhóm đốt lửa, đọc thơ Quang Dũng, và say mê nghe các cụ già trong mường kể về rừng mường Hịch cách đây đúng 70 năm, khi đoàn quân Tây Tiến dừng chân ở bản. Rằng hồi đó rừng còn bạt ngàn, hoang vu, dân cư còn rất thưa thớt. Đi cả ngày đường có khi chẳng gặp người. Thú rừng rất nhiều, sáng sáng hươu nai trong rừng còn ra suối uống nước hàng đàn. Hươu nai nhiều, thì đương nhiên cọp cũng lắm.

Trong số những con cọp ở rừng mường Hịch, có con cọp già. Vì quá già nên nó không còn sức đuổi hươu nai nữa, mà chỉ còn cách hàng đêm lần vào nhà dân bắt gia súc, gia cầm. Mỗi lần phát hiện nó mò vào, dân bản lại đốt đuốc, gõ thùng xua đuổi. Con cọp bỏ đi, nhưng vắng tiếng người một cái, nó lại quay trở lại, cứ thế, như thể trêu ngươi...

Đi phượt, quen nhau, trao đổi số điện thoại cho nhau, về thành phố liên lạc, tìm đến chỗ nhau chơi, rồi tình yêu đến với nhau lúc nào không biết. Hoa học Trường Đại học FPT, còn Hải học Đại học Bách Khoa. Học đến năm thứ hai, Hoa được học bổng sang Anh học 18 tháng, cô bảo lưu kết quả học tập trong nước để đi du học. 18 tháng xa nhau, cả một trời thương nhớ. Ngày Hoa về nước, Hải đón cô ở sân bay, rồi sau đó cả hai nằm ôm nhau, thức trọn một đêm trong nhà nghỉ...

Nhưng chính trong thời gian Hoa đi du học đó, Hải đã quen Linh trong một trường hợp đặc biệt. Trên đường đi, Linh bị một thanh niên đi cùng chiều tông ngã rồi bỏ chạy. Linh cố đứng lên nhưng không đứng nổi vì chân bị gẫy. Thấy vậy, Hải dừng lại, dắt xe của Linh vào gửi một quán nước ven đường rồi gọi xe đưa Linh vào viện. Và suốt thời gian Linh nằm viện, gần như hôm nào Hải cũng đến thăm cô. Hôm Linh xuất viện, cũng chính Hải là người đến đón, đưa Linh về chỗ trọ. Lúc Hải rời đi, Linh ôm chặt lấy Hải, thổn thức:

- Anh, hãy thường xuyên đến với em nhé. Em đã cảm thấy cuộc đời em không thể thiếu anh được nữa...

Cứ thế, Hải bồng bềnh giữa hai cô gái, và anh yêu cả hai cô bằng một tình yêu rất chân thành. Hơn một lần Linh đưa Hải về ra mắt gia đình. Và cũng đã hơn một lần Linh giục Hải đưa cô về nhà ra mắt gia đình Hải, và đưa gia đình Hải sang “nói chu‌ּyện ngư‌ּời lớ‌ּn” với gia đình cô, để tiến đến hôn nhân. Nhưng Hải cứ chần chừ, vì anh chưa biết chọn Hoa hay Linh. Bởi chọn Linh thì Hải lại tiếc Hoa, mà chọn Hoa thì lại tiếc Linh. Cũng đã hơn một lần Hải thầm ước, giá như luật cho phép một đàn ông có quyền có nhiều vợ như thế giới Hồi giáo, thì anh sẽ cưới một lúc cả hai cô. Giục nhiều lần nhưng thấy Hải cứ lảng tránh, Linh dỗi:

- Hay là anh không thật lòng với em? Anh còn vương vấn một người con gái khác?

Nghe vậy, Hải ôm lấy Linh:

- Không đâu. Anh xin thề. Kể từ ngày biết em, anh chỉ yêu duy nhất một mình em thôi, trong trái tim anh không có chỗ cho bất kỳ một người con gái nào khác.

Ấy thế nhưng lát sau ở bên Hoa, Hải lại thủ thỉ:

- Trên đời này, em là người con gái đầu tiên mà cũng là người con gái cuối cùng của đời anh. Em không biết thời gian em đi du học, anh nhớ em đến chừng nào.

Một hôm, Hải đang khoác vai Hoa đi dạo ở công viên. Đến chỗ bị bóng cây che khuất, Hải xoay người Hoa lại, đặt lên môi cô một nụ hôn đắm đuối. Đang hôn, Hải chợt đứng tim khi thấy Linh xuất hiện:

- Anh? Thế này là thế nào?

Hốt hoảng, Hải vội buông Hoa ra, dắt tay Linh ra một chỗ:

- Em, hãy về đi, rồi anh nói chuyện sau.

- Không sau với trước gì cả. Anh nói rõ ngay đi.

Linh giật khỏi tay Hải, sấn lại trước mặt Hoa, hỏi:

- Chị là gì của anh Hải?

- Tôi là bạn gái của anh ấy.

- Nói láo, sáng hôm nay, anh Hải còn nói với tôi là chỉ yêu một mình tôi. Trong trái tim anh ấy không có chỗ cho bất kỳ một người con gái nào khác. Tôi đã đưa anh ấy về ra mắt gia đình mình. Anh Hải cũng hứa là đưa tôi về ra mắt gia đình anh ấy, để tiến tới hôn nhân.

- Có chị nói láo thì có. Anh Hải và tôi yêu nhau đã sắp được 4 năm. Tôi đi du học ở Anh, anh ấy vẫn một lòng một dạ chờ tôi. Chiều nay, anh Hải còn nói với tôi, rằng tôi là người con gái đầu tiên và cũng là người con gái cuối cùng trong đời anh ấy. Tôi tin lời anh ấy.

Cãi nhau xong, cả hai cô đều quay sang Hải, hỏi:

- Thế là thế nào? Anh giải thích rõ đi.

- Anh... anh... anh...

Ngoài tiếng “anh” ra, Hải không thốt nổi một lời nào khác. Rồi chợt như ngủ mê sực tỉnh, anh thốt thầm trong đầu “tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách”. Nghĩ vậy, anh lặng lẽ rút lui, để mặc hai cô đứng trơ.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật