Tuổi thơ
Năm 10 tuổi, Hồng Nhung lần đầu lên sân khấu, lần đầu được mặc váy (hồi đó ở Hà Nội, các em gái mặc quần áo nhiều hơn) và rất hồi hộp. Khi ra giữa sân khấu, Hồng Nhung lo lắng kéo váy lên, cúi xuống nhìn xem đã chỉnh tề chưa… khiến cả rạp hát cười ồ.
Năm 11 tuổi, Nhung được tới thu thanh bài hát đầu tiên cho Đài Tiếng nói Việt Nam với bài “Lời chào của em” là kỷ niệm không bao giờ phai trong miền ký ức tươi xanh của Nhung. Bài hát được lưu giữ đến bây giờ, thỉnh thoảng cả nhà mở nghe lại, cười vỡ bụng vì cái giọng hát lanh lảnh đầy tự tin, và hình như có cả hơi đanh đá.
Năm 14 tuổi, đi biểu diễn ở nước ngoài lần đầu tiên, Hồng Nhung là một trong năm đại diện thiếu nhi xuất sắc của Hà Nội. Bố và mẹ ở riêng từ khi Hồng Nhung còn rất nhỏ nên có lẽ điều mà Hồng Nhung không có được trong kho tàng ký ức của mình là kỷ niệm về một gia đình hạnh phúc có đầy đủ bố mẹ. Nhưng bù lại, tuổi thơ của Hồng Nhung đầy ắp ước mơ, những kỷ niệm thân thiết với bạn bè, các thầy cô giáo, sân khấu và những chuyến lưu diễn để đời.
Hồng Nhung đi nhiều, hát nhiều và mang nhiều niềm vui nhỏ bé đến với các bạn đồng lứa, nhưng ít ai biết, trong sâu thẳm, Hồng Nhung lúc nào cũng ôm ấp trong mình giấc mơ được yêu thương như là tâm sự trong bài hát “My Dream” mà sau này Hồng Nhung sáng tác (2005).
Rời Hà Nội vào TP.HCM trở thành một quyết định lớn trong cuộc đời Hồng Nhung, dù bắt nguồn từ lý do ban đầu là chỉ muốn được chăm sóc và gần gũi với người cha. Đã là con chim họa mi cưng của Hà thành, sự ra đi của Hồng Nhung không ít người đặt câu hỏi. Trịnh Công Sơn đã viết trong một bài hát: “Bống vội vàng đi, xa lìa quê nhà, xa lìa vườn xưa”…
Tại sao lại ra đi? Có phải con đường đi tìm giấc mơ mới chỉ bắt đầu? Dù giấc mơ còn trong “vô thường” nhưng có vẻ như cuộc đời lại dành cho Hồng Nhung những ưu đãi trong sự nghiệp âm nhạc của mình, khi cô được hợp tác với những nhạc sĩ chuyên nghiệp từ rất sớm: năm 15 tuổi, với nhạc sĩ Dương Thụ; năm 17, với nhạc sĩ Quang Vinh. Đặc biệt, cuộc gặp gỡ với cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã thay đổi cuộc đời âm nhạc của Hồng Nhung.
Gặp Hồng Nhung ngoài đời, không thể hình dung được một cô ca sĩ có vóc dáng nhỏ nhắn lại nhiều nội lực đến thế. Hồng Nhung kể lại, năm 17 tuổi, Hồng Nhung cân nặng chỉ 38 kg, nên bố cô hay đùa: “Người ta 17 bẻ gãy sừng trâu, còn con chắc chỉ bẻ được sừng… con gián”. Có người bảo Hồng Nhung trẻ hẳn ra vì hàm răng thẳng và trắng, trong khi có người thì lại “tiếc” hai chiếc răng khểnh vốn đã trở thành hình ảnh “độc quyền” của Hồng Nhung. Đã trải qua 2 năm 2 tháng mang niềng răng vừa bất tiện vừa đau lắm, giờ Hồng Nhung rất vui vì kết quả khả quan. Cô cho rằng, duyên là từ con người, có duyên thật thì không có “răng duyên” vẫn duyên!
Hồng Nhung có quan điểm làm đẹp rất truyền thống: trung thành với mái tóc đen và rất ít khi đến Spa chăm sóc sắc đẹp bởi cô tin vào vẻ đẹp tự nhiên. Nhiều khán giả cho rằng một trong những lý do Hồng Nhung luôn xuất hiện trẻ trung và đẹp là bởi vì cô là người có gu ăn mặc. Khi được hỏi về thời trang, Hồng Nhung hãnh diện khoe là cô được nhà thiết kế người Pháp Valerie Mc Kenzie sáng tạo những mẫu thời trang riêng cho mình: đơn giản, tự nhiên, nữ tính và tinh tế.
Hồng Nhung bắt đầu vào bếp nấu ăn, những món ruột có thể kể qua: canh chua cá và những món ăn Ý đặc trưng. Nhà của cô là nơi gặp gỡ của bạn bè, đầy tiếng nhạc, tiếng hát, tiếng nói cười… Song cũng có những khi cô chỉ ngồi im lặng đọc sách, hay chăm sóc, trồng mấy cây hoa ngoài vườn, với cô đó cũng là thư giãn. Cách thư giãn tuyệt nhất là đi du lịch. Hồng Nhung đã từng tới sa mạc Sahara, đi xem dãy núi Himalaya, ra bờ biển Địa Trung Hải… “Đi xa để thấy đời rộng lớn và mình càng bé nhỏ, đi xa để khi về càng yêu ngôi nhà của mình hơn nữa!”.
Thử nghiệm mới
Vốn sở hữu khả năng ăn nói khá trau chuốt và khéo léo, Hồng Nhung đã được mời làm M.C cho những chương trình ca nhạc, thời trang lớn. Cô cũng thử nghiệm ở vai trò diễn viên và tỏ ra rất nhập ai trong bộ phim Tết “Giải cứu thần chết”. Được hỏi có còn muốn đóng phim nữa không, Hồng Nhung không ngần ngại gật đầu nhiệt tình với nụ cười thật tươi!