M.U: Thuận thời thế

Itech Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Sau một mùa giải tồi tệ dẫn đến việc David Moyes bị sa thải, M.U hy vọng vào khởi đầu mới với Louis van Gaal.
M.U: Thuận thời thế
Van Gaal và bài toán M.U

Đây là HLV hội đủ mọi yếu tố cho một niềm tin lớn (tài năng, uy tín, kinh nghiệm, bề dày thành tích) nhưng rất có thể một yếu tố tưởng như chuyện nhỏ vẫn có thể phá hỏng mọi kế hoạch lớn của M.U.

Mới đến nước Anh, Van Gaal ngạc nhiên đến mức bỡ ngỡ vì Red Devils cũng như mọi CLB hàng đầu khác của Premier League (chưa kể những đội nhỏ như Swansea) cũng rất chú trọng đến phương diện quảng bá hình ảnh và kiếm tiền qua các tour du đấu hè.

Van Gaal muốn tất cả chỉ dành cho chuyên môn, nhất là sau một mùa giải thất bát với vị trí thứ 7 Premier League 2013/14 cho M.U. HLV người Hà Lan có lý.

Ed Woodward bắt buộc M.U phải du đấu “hoành tráng” vào mỗi mùa hè, nhất là chú trọng thị trường tiềm năng số 1 là Mỹ. Giám đốc điều hành M.U cũng có lý.

Giữa Van Gaal và Woodward, không ai đúng ai sai, nhưng có một thực tế làm các fan của Red Devils lo lắng: hai nhân vật chóp bu của đội bóng giàu có và giàu thành tích nhất nước Anh đã bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn.

Woodward nói sẵn sàng nhượng bộ Van Gaal tất cả, trừ chuyện hạn chế du đấu hè tại Mỹ. Bởi đó là chuyện sống còn đối với M.U. Không phải ngẫu nhiên đội chủ sân Old Trafford từng được tạp chí uy tín của Mỹ Forbes xếp hạng 1 trong danh sách những CLB thể thao có giá trị thương mại cao nhất thế giới, hơn cả đội bóng chày New York Yankees của siêu sao Derek Jeter.

Muốn mang tính toàn cầu, bắt buộc phải chinh phục thị trường Mỹ. Đó là chuyện không thể tranh cãi, bất chấp tài năng chuyên môn siêu việt đến cỡ nào nhưng nếu năng lực marketing chưa đủ sức thâm nhập thị trường Mỹ thì cũng… vứt!

Liệu Louis van Gaal có vượt qua được cái bóng của Alex Ferguson?

Người Mỹ bắt đầu mê bóng đá hơn (nên Frank Lampard hay David Villa mới cập bến MLS, sau Thierry Henry, David Beckham hoặc trước đó nữa là Pele, Franz Beckenbauer và nhiều danh thủ khác), nhưng vẫn chưa đến mức có thể trả cho một cầu thủ bóng chày 375 triệu USD trong 10 năm (Miguel Cabrera của đội Detroit Tigers). Các môn bóng rổ, hockey, bóng đá kiểu Mỹ cũng nhan nhản những hợp đồng khủng trung bình 20 – 25 – 27 triệu USD/năm trong vòng 5 – 7 năm. Đội bóng chày Los Angeles Dodgers ký hợp đồng truyền hình 16 năm trị giá 2,5 tỷ USD nên dễ dàng chịu ngân sách lương hơn 200 triệu USD/mùa. Cần lưu ý: thể thao chuyên nghiệp Mỹ đều giới hạn quỹ lương trần, nếu không Dodgers và nhiều đội khác đủ sức nâng quỹ lương lên nửa tỷ USD/mùa!

Sơ sơ vài ví dụ đủ cho thấy sức mạnh tài chính khủng khiếp của thể thao Mỹ. Nếu người Mỹ mê bóng đá như người Brazil hay người Việt Nam, Cris Ronaldo, Messi đã thi đấu ở MLS với mức lương gấp đôi thậm chí gấp 3 mức lương khủng họ đang rất hài lòng hiện nay.

Floyd Mayweather Jr trong một trận đấu với Canelo Alvarez đã kiếm về 100 triệu USD, trong khi Gennady Golokvin (cũng là siêu sao boxing có tài chẳng kém Mayweather Jr, nhưng không thâm nhập được thị trường Mỹ) chỉ kiếm được cao nhất cỡ 5 triệu USD/trận.

Sự khác biệt rõ rệt giữa Mayeather và Golokvin giải thích vì sao M.U bằng mọi giá không thể nhượng bộ Van Gaal. Chuyện kinh doanh và chuyện đá bóng đều quan trọng như nhau, Woodward không thể lơ là chuyện marketing bóng đá, còn Van Gaal cũng đừng quên rằng đội bóng cũ Bayern Munich từng kiếm được nhiều tiền trong một mùa giải “trắng tay” (2008/09) hơn cả mùa trước đó (2007/08) giành cú đúp Bundesliga, DFB Pokal.

Thuận thời thế thôi, Van Gaal, bởi ông không thể thắng một cuộc chiến… không thể thắng!

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật