Bây giờ phải lấy chồng có nhà Hà Nội

Susucn Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Cái chuyện có nhà ở Hà Nội thời nay đâu còn cao siêu như ngày xưa nữa, thế nên, nếu đã xác định ở Hà Nội lập nghiệp thì nhất định phải lấy một anh chồng có nhà có cửa đàng hoàng.
Bây giờ phải lấy chồng có nhà Hà Nội
Cuộc sống vợ chồng mấy năm cứ mãi mãi trong căn phòng chật chội, tiền sinh hoạt còn khó. Nhiều khi nhìn cô ấy mà tội. (ảnh minh họa)

Như thế may ra mới an cư lạc nghiệp được, nhất là với những cô gái có nghề nghiệp ổn định, có học hành như tôi thì tiêu chí ấy càng phải để lên hàng đầu.

Tôi chẳng phải là người tham lam tiền bạc gì nhưng yêu cầu có một người chồng có công việc đàng hoàng, nhà cửa ở thủ đô đâu phải là quá. Tôi tin là cô gái nào cũng mong ước như tôi. Thời nay, đàn ông nhiều người có chí, đi làm một thời gian, vài ba năm là họ mua được nhà cửa. Tiền bây giờ kiếm không dễ nhưng với những người có chí hướng, họ có thể kiếm được một cục trong một thời gian ngắn và chuyện ‘tậu’ một chung cư với họ chẳng là gì. Tất nhiên, tôi không yêu cầu nhà phải thế nào, nhà cao cửa rộng, cơ ngơi đồ sộ vì mình cũng chẳng là gì mà yêu cầu như thế. Tôi chỉ cần có chung cư nhỏ nhỏ, tức là nơi ở của mình, nhà của mình để mình yên tâm công tác và làm việc. Các cụ ta đã nói rồi có an cư thì mới lạc nghiệp được, điều đó chẳng sai.

Tôi vốn là một cô sinh viên, đi làm, ra trường và cũng có một công việc tương đối ổn định. Mức lương của tôi gọi là khá hơn so với chúng bạn. Tôi có ngoại hình khá ưa nhìn, nhiều người bảo tôi dễ lấy chồng, mà chồng giàu thì không khó. Tôi cũng chỉ cười. Nói ra như vậy sẽ có nhiều chị em cho rằng, tôi tự cao tự đại như thế thì sẽ không có được cuộc sống vui vẻ hạnh phúc. Không, tôi đâu tự cao tự đại, vì mìn cũng phải biết vị trí của mình ở đâu chứ. Có xinh đẹp, có công việc thì cũng cần yêu cầu một người chồng thế nào, ít nhất là kiếm được nhiều tiền hơn mình. Nhưng tiêu chí của tôi là, phải lấy người có nhà Hà Nội khi tôi xác định lập nghiệp tại nơi đây. Không có nhà Hà Nội thì tôi nhất định không cưới. Tôi cần một chỗ ở ổn định, một người đàn ông tôi yêu và cũng hết lòng vì tôi. Như vậy có quá không?

Như cô bạn tôi, bằng tuổi tôi mà đã lấy chồng cách đây mấy năm rồi. Hai vợ chồng làm lương ba cọc, ba đồng, cứ trụ mãi ở thủ đô. Bao nhiêu năm thuê một căn nhà trọ chật hẹp, tiền tiết kiệm chẳng đáng là bao. Nhìn cuộc sống của bạn nhiều khi tôi cũng thương. Vì anh chồng cũng không giỏi giang kiếm tiền. Nhưng rồi khi sinh ra một đứa con nữa, gần như cô ấy kiệt quệ, tiền bạc không có.

Cuộc sống vợ chồng mấy năm cứ mãi mãi trong căn phòng chật chội, tiền sinh hoạt còn khó. Nhiều khi nhìn cô ấy mà tội. Bảo cô ấy về quê lập nghiệp, sinh sống thì cô ấy nói, về quê mà học hành thế này lại không xin được việc tử tế thì sợ họ hàng dị nghị. Ở trên này thì không ai biết đây là đâu.

Đấy, lấy một người chồng không có kinh tế nhưng lại không có định hướng tương lai, hai vợ chồng vì sĩ diện mà bám trụ ở Hà Nội rồi không có tiền tiêu. Nhưng cả họ thì cứ nghĩ họ làm ăn được, họ ở trên thủ đô thì phải này kia nên ai cũng bấu víu vào. Tết thì phải biếu bố mẹ bao nhiêu tiền trong khi cả hai phải vay mượn chạy vạy, khắp nơi. Con cái thì không được lo lắng chu đáo vì làm gì có tiền. Người gầy đi trông thấy vì những gánh vách cuộc sống.

Nhà Hà Nội bây giờ cũng không quá đắt, cố gắng thì cũng có thể mua được cái chung cư, ở xa một tí nhưng mà ổn định còn hơn là lông bông. (ảnh minh họa)

Nói chung, cuộc sống có quá nhiều cái khó khăn, không phải ai cũng có được sự sung sướng. Nhưng cần phải định hướng rõ tương lai như chứ như cô bạn của tôi, tôi sợ lắm. Tôi xác định là lấy chồng phải lấy người có nhà Hà Nội, có chỗ ăn chỗ ở thì yên tâm làm việc, ít ra không mất khoản thuê tiền nhà. Chứ cứ trọ rồi vài năm không có tiền tiết kiệm thì chi bằng gạt bỏ sĩ diện mà về quê.

Nhà Hà Nội bây giờ cũng không quá đắt, cố gắng thì cũng có thể mua được cái chung cư, ở xa một tí nhưng mà ổn định còn hơn là lông bông. Nên, tôi nghĩ, cái tiêu chí có nhà Hà Nội với người yêu hay chồng với chị em phụ nữ bây giờ, chẳng có gì là cao siêu cả. Còn nếu cảm thấy không có khả năng mua nhà này kia, vài ba năm tôi về quê sống, có khi còn an nhàn hơn, chứ cứ trụ mãi ở cái đất chật người đông này, mệt mỏi lắm!

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật