Chồng hèn làm khổ vợ, con

Itech Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Phải viết ra điều này tôi cũng rất khổ tâm, day dứt, có khi lại bị cho là vạch áo cho người xem lưng. Nhưng rồi tôi vẫn quyết định viết ra đây mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.
Chồng hèn làm khổ vợ, con
Ảnh minh họa

Chồng tôi tốt nghiệp đại học 7- 8 trước đây, sau khi tốt nghiệp nhờ quen biết nên anh được vào làm trong một cơ quan nhà nước. Chúng tôi quen nhau và quyết định đi đến hôn nhân đã được 5 năm nay.

Vì làm trong cơ quan nhà nước nên lương của anh tính theo hệ số thang lương của đơn vị sự nghiệp nhân với mước lương tối thiểu. Theo thời gian mức lương tối thiểu đó tăng lên từ 540.000đồng lên 650.000đồng rồi 730.000đồng … và bây giờ là 1.150.000đồng…

Nên mức thu nhập của anh cũng chỉ từ 1.500.000đổng, rồi 2.300.000… và bây giờ là khoảng 4.000.000đồng/tháng mà thôi.

Trong khi đó từ khi cưới nhau về vợ chồng sinh con đẻ cái, cuộc sống mưu sinh cần bao nhiêu thứ phải lo. Nuôi một đứa bé giờ đâu có dễ, tiền thức ăn, thức uống, quần áo và cả những khi thời tiết thay đổi con cái ốm đau…cái gì cũng cần đến tiền.

Nhiều khi con ốm không có tiền mua thuốc chữa trị vợ chồng sinh ra cáu gắt, cãi vã, bất hòa. Cũng một vài lần tôi khuyên chồng nên bỏ công việc đó để tìm cho mình một công việc khác có thu nhập khá hơn nhằm đảm bảo cuộc sống.

Thế nhưng anh cứ sợ vất vả, và sợ không tìm kiếm được việc khác mà lại thất nghiệp thì cuộc sống còn tệ hại hơn. Tôi cũng động viên chồng ban đầu sẽ khó khăn, được cái làm ngoài sẽ năng động mình có thể làm thêm việc này, việc kia thì cuộc sống sẽ khá hơn còn cứ trông chờ vào nhà nước không khéo còn chết dần, chết mòn.

Nói vậy nhưng chồng tôi nhất định không nghe, anh cứ giữ nguyên công việc đó cho nhàn thân, để rồi đến thứ 7, chủ nhật lại ở nhà nằm dài xem tivi. Mặc cho vợ căng người ra làm việc hết giờ làm ở công ty lại đôn đáo tranh thủ chợ búa rồi về nhà cơm nước, giật giũ cho chồng con.

Trong khi đó bạn bè học cùng anh sau từng ấy năm ra trường giờ đã có nhà cao cửa rộng, con cái đứa nào cũng ăn diện, da dẻ hồng hào. Còn gia đình tôi thì con cái nheo nhóc, gầy còm nhìn mà thấy xót thương.

Có lần bạn anh gọi điện hô hào anh em cùng lớp đại học họp mặt tôi đã động viên anh đi để giao lưu, học hỏi bạn bè về cách làm ăn nhưng anh cứ nằm dài người ra. Anh bảo bạn bè đứa nào cũng lên ông nọ, bà kia gia đình, con cái đàng hoàng, có đứa còn có cả ô tô đi rồi. Trong khi đó vợ chồng tôi vẫn cứ ăn bữa nay, lo bữa mai, mà đến họp hành lại đóng góp phần tư tháng lương nên không dám đi.

Nhiều khi túng thiếu tôi ngồi khóc một mình xót thương cho số phận hẩm hiu lấy được người chồng hèn kém, chỉ biết sống co mình lại như một con rùa rụt đầu nên cuộc sống giờ đây vất vả, bế tắc.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật