Yêu sao cho đẹp? - Kỳ 2: Chuyện người yêu cuồng

Abcviet Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Có những người dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt người yêu. Để rồi sau đó, họ phải trả giá, sống trong sự ân hận, dằn vặt suốt đời.
Yêu sao cho đẹp? - Kỳ 2: Chuyện người yêu cuồng
Đừng vì sự ích kỷ mà hủy hoại cuộc đời người khác - Ảnh: Shutterstock

Và đây là câu chuyện của một “người trong cuộc” - anh V.T.X ở TP.HCM - ghi qua lời kể của bà Nguyễn Thị Thương, Giám đốc Trung tâm tư vấn gia đình và ly hôn.

V.T.X kể với bà Thương, cách đây hơn hai năm, anh để ý một người con gái nhà hàng xóm, mỗi ngày đều tìm được một ưu điểm mới của cô, như hát hay, biết chơi organ, ăn mặc giản dị nhưng rất thời trang… Nghe nói bố mẹ cô ly dị. Bố đi nước ngoài với người yêu cũ, mẹ nuôi hai chị em. Cô về đây ở với người dì ruột để đi học tiếp.

“Mỗi khi thấy bóng cô thấp thoáng dưới giàn hoa ti gôn, trái tim tôi lại đập rộn ràng. Tôi lân la làm quen, rồi sang chơi, rồi tình nguyện làm gia sư không công cho cô. Chẳng bao lâu, tôi trở thành người thân trong gia đình cô.

Sau nửa năm, sự gần gũi của cô đã đem đến cho tôi nhiều cảm xúc mới lạ. Tôi yêu, nhưng là tình yêu đơn phương. Cảm giác sợ báu vật lúc nào cũng sẵn sàng tuột khỏi tay mình, làm tôi đứng ngồi không yên.

Mùa hè năm ấy, kiếm được cặp vé xem chung kết cuộc thi “Tài năng organ”, tôi xin phép bà dì cho cô đi cùng. Lần đầu tiên, cô được xem biểu diễn ở nhà hát sang trọng, thấy cảnh phố phường náo nhiệt, ai cũng lịch sự, vui vẻ. Kết thúc chương trình, tiếng vỗ tay vang lên. Đúng lúc đó, tôi nắm lấy bàn tay cô siết chặt và hỏi: “Em có thấy tuyệt không?”. “Rất tuyệt!” - cô thốt lên.

Tôi đưa cô về nhà mình (bố mẹ tôi lúc đó đi du lịch), tỏ ra nhiệt tình đưa cô đi tham quan các tầng. Cô trầm trồ: “Nhà anh đẹp quá, phòng nào cũng như khách sạn ấy!”. Tôi lịch sự bảo cô: “Em đi rửa mặt cho mát”. Sau đó, tôi lấy thuốc kíc‌ּh dụ‌ּc đã chuẩn bị sẵn bỏ vào cốc nước cam trước khi bưng ra mời cô uống.

Uống xong, cô có những biểu hiện khác lạ: rạo rực, mắt long lanh, má ửng hồng. Khi thuốc  ngấm, cô trở thành một con mồi dễ dàng bị khuất phục, tôi đã chiếm đoạt cô ấy… Không ngờ kịch bản chinh phục lại được thực hiện một cách hoàn hảo đến thế!

Ngày hôm sau và nhiều ngày sau nữa, cô tránh mặt tôi. Nghe nói cô đã về Buôn Ma Thuột. Một hôm, tôi nhận được tin nhắn: “Đó không phải là tình yêu, vĩnh biệt!”. Bao nhiêu lần liên lạc không gặp được cô, tôi sống trong day dứt, trong chuỗi ngày dài lê thê. Sau khi thi tốt nghiệp, tôi thu xếp nghỉ một tuần lên Tây nguyên.

Người bán cà phê cùng phố nhà cô nhanh miệng kể vanh vách: “Con N. về thành phố chưa được một năm thì bị kẻ xấu làm nhục. Đến khi biết dính bầu thì bà mẹ, bà dì kiên quyết không cho phá. Nó đẻ ra một đứa con gái chưa đầy 2,5 kg, không có môi trên. Nghe bác sĩ bảo khi mới có thai, nó bị cúm. Từ lúc về lại trên này, nó sống như một cái bóng, không giao tiếp với ai. Thật tội nghiệp!”. Nghe tới đó, tôi như người bị điểm trúng huyệt hiểm, tim nhói đau.

Trước mặt tôi là người con gái ấy. Xanh xao, tiều tụy, nàng bế trên tay đứa con bé bỏng, trống một mảng môi trên.

Người ấy ngước lên. Không chờ tôi mở miệng, nàng nói luôn một hơi: “Lại là anh à. Anh yên tâm đi, tôi không tố cáo, không trả thù, không ràng buộc gì anh đâu. Chỉ tại tôi khờ dại! Anh đi đi. Đừng để tôi phải nhìn mặt anh lần nữa”. Nói xong nàng bước vào nhà đóng sầm cửa lại.

Tôi đã và đang sống những ngày thật khó khăn. Dằn vặt, đau khổ, ân hận vì lỗi lầm mình gây ra cho hai số phận. Sự giày vò của lương tâm còn đeo đẳng tôi đến bao giờ? Nếu không được giãi bày, không được chia sẻ, có lẽ tôi phát điên lên mất. Tôi không dám nói với bố mẹ, với bạn bè và người thân.

Cuối cùng, tôi tìm đến cô - nhà tư vấn tâm lý. Tôi được chia sẻ, được trấn an và có hướng cho những giải pháp tích cực. Tôi đồng ý để cô (nhà tư  vấn) viết lên câu chuyện này. Điều tôi thiết tha muốn gửi gắm, đó là: Những ai đang yêu một tình yêu đơn phương, dù tình yêu đó mãnh liệt đến thế nào chăng nữa thì cũng đừng vì sự ích kỷ mà dùng thủ đoạn chiếm đoạt, hủy hoại cuộc đời người khác”.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật