Với chiều dài khoảng 1,6m, đường kính 18cm và nặng khoảng 45kg, hellfire có thể tiêu diệt xe tăng ở khoảng cách 8km.
Một chiếc trực thăng tấn công AH-64 Apache có thể mang tới 16 tên hellfire, trong khi đó, các máy bay trực thăng Cobra của lính thủy đánh bộ và MH-60R Romeo của hải quân Mỹ đều có thể sử dụng loại tên lửa này.
Nguyên bản hellfire sử dụng dẫn đường bằng laser, tuy nhiên, phiên bản sau đó AGM-114L đã được cải tiến thành dẫn dường bằng radar.
Hellfire được sử dụng vô cùng phổ biến và xuất hiện trong nhiều cuộc chiến có Mỹ tham gia.
Trong khi đó, JAGM bao gồm cả cơ chế dẫn đường bằng laser và radar.
Chiếc trực thăng mang theo JAGM sẽ chiếu laser vào mục tiêu ở thời điểm phóng tên lửa và để cho cảm biến radar dẫn đường cho nó trong suốt hành trình còn lại với cơ chế “bắn và quên”.
Điều này giúp tăng khả năng sống sót cho chiếc máy bay do nó sẽ có thể rời ngay khỏi vị trí sau khi phóng tên lửa.
Việc kết hợp 2 cơ chế dẫn đường cũng sẽ khiến JAGM làm tốt hơn ở việc tấn công các mục tiêu di động.
JAGM giống phiên bản mới nhất của hellfire là AGM-114R ở rất nhiều đặc điểm như sử dụng chung đầu đạn, motor và hệ thống kiểm soát bay.
Nó chuyên được sử dụng để tấn công từ các loại phương tiện bọc thép, tàu tuần tra cho đến lô cốt của đối phương.
Cả 2 loại tên lửa đều có thể sử dụng phiên bản đầu đạn được lập trình trì hoãn kích nổ, qua đó cho phép nó xuyên qua boong-ke hay các mục tiêu tương tự mới phát nổ thay vì nổ khi tiếp xúc bên ngoài.
JAGM nhiều khả năng cũng chỉ có tầm bắn tương tự như hellfire nhưng hoạt động tốt hơn trong điều kiện thời tiết xấu.