Câu chuyện về người mẹ hiến tạng con trai để hồi sinh sự sống khác

Star Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Chết là trở về với cát bụi, nhưng sự trở về đó không hề vô nghĩa khi để lại sự hồi sinh cho những số phận khác. Một chàng trai 20 tuổi trước lúc ra đi mãi mãi đã kịp hồi sinh cho 5 cuộc đời khác, để lại người mẹ và em trai tiếp tục vật lộn với guồng đời mưu sinh
Câu chuyện về người mẹ hiến tạng con trai để hồi sinh sự sống khác
Ảnh minh họa

Căn nhà trọ vách tôn thiếc ở phường An Phú (quận 2, TP.HCM) của chị Võ Thị Ánh Phụng (quê Bến Tre) vắng lặng. Bên trong, bóng người phụ nữ ngồi thu gọn vào một góc giường, ánh mắt hướng lên phía khung ảnh nơi bàn thờ nghi ngút khói hương. Vậy là đã 2 năm, con bà rời khỏi trần gian. Chàng trai ra đi khi tuổi còn xanh mái tóc.

Hơn 20 năm trước, chị Phụng lấy chồng và sinh được hai người con (con gái đầu và người con trai thứ hai). Ngày ngày chị mang lúa, mang rau ra chợ bán kiếm tiền nuôi ba miệng ăn. Hôn nhân đứt đoạn, chị Phụng dắt con lên Sài Gòn thuê trọ tìm kế sinh nhai. Những ngày đầu, chị đạp xe rong ruổi khắp nơi nhặt ve chai. Hai đứa con nhỏ thì bỏ ở phòng trọ được dựng bằng mấy miếng tôn sơ sài trong khu đất giải tỏa bên quận 2. Khi ấy, niềm vui của hai chị em là mấy món đồ chơi cũ kỹ mà mẹ nhặt được ở đâu đó trên đường phố, bãi rác.

Cứ thế, mười mấy năm dài đằng đẵng, hai đứa con lớn lên trong môi trường không được học hành tử tế. Nhưng không vì thế mà chúng không hiếu thảo với mẹ và lễ phép với các cô chú cùng khu trọ.

Khi con gái lớn có chồng, chị Phụng bước thêm bước nữa và có thêm người con trai thứ ba. Chị tiếp tục mưu sinh đủ thứ nghề để nuôi hai đứa con trai ốm yếu. Thấy mẹ khổ cực, con trai thứ hai đi phụ quán ăn rồi làm phụ hồ ở tuổi 19 và mang trong mình căng bệnh máu loãng bẩm sinh. Mỗi khi con đi làm, chị đều căn dặn phải cẩn thận đừng để đứt tay giập chân vì sợ vết thương khó lành. Suốt gần 2 năm làm phụ hồ, được bao nhiêu tiền con trai đều mang về đưa mẹ. Thế nhưng, một lần nữa sự nghiệt ngã của số phận lại đổ ập lên người phụ nữ có khuôn mặt khắc khổ và làn da đen sạm ấy. Con trai chị Phụng bị tai nạn khi đang trên đường đến công trình làm việc.

Chị Phụng nén nỗi đau, mở tấm lòng nhân ái. Chị chấp thuận đồng ý hiến tạng của con để các bác sĩ cứu người. Suy nghĩ chân chất của một người mẹ miền quê chỉ mách bảo rằng phải làm sao để cứu những người khác và cũng để đứa con yêu quý của mình được sống lại một lần nữa. Để chị vẫn cảm nhận được sự hiện hữu của con trên cõi đời này.

Giờ đây, người mẹ bất hạnh tiếp tục vật lộn mưu sinh và dành trọn yêu thương còn lại cho đứa con trai nhỏ Võ Sơn Lâm. Cậu bé giờ đây là điểm tựa cuối cùng của người phụ nữ này. Căn nhà nhỏ chỉ còn có hai mẹ con cô quạnh. Hai năm trôi qua, chị Phụng và Lâm cũng đã quen với điều này. Vừa xối những ca nước mát lạnh, tắm cho Sơn Lâm sau một ngày hoạt động mệt mỏi, chị Phụng vừa kể: “Thấy nó vậy thôi chứ có hiếu lắm. Tối nằm ôm mẹ là nó nói: “Mẹ ơi, con thương mẹ lắm, chừng nữa lớn con hổng có bỏ mẹ đâu!”.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật