Bị buộc tội hiế‌ּp dâ‌ּm bằng cách... ‘suy đoán’

Kitty Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Ngày 25/4, tòa án phúc thẩm vụ án hiế‌ּp dâ‌ּm đã tuyên Phan Văn Minh (32 tuổi, ngụ thị trấn Rạch Gốc, H.Ngọc Hiển, Cà Mau) không phạm tội y án sơ thẩm.
Bị buộc tội hiế‌ּp dâ‌ּm bằng cách... ‘suy đoán’
Anh Minh

Theo bản án, vào đêm ngày 22.1.2014, sau khi đi đám về, chị N.T.T.P (38 tuổi, ngụ thị trấn Rạch Gốc) mở cửa phòng ở (khu tập thể UBND H.Ngọc Hiển) thì bị Minh dùng tay bịt miệng, đẩy vào phòng để thực hiện hành vi hiế‌ּp dâ‌ּm. Trong lúc Minh cởi đồ chị P. thì ĐTDĐ trong túi quần nạn nhân reo và văng ra sàn nhà. Chị P. ngồi bật dậy đẩy Minh ra, lấy điện thoại, thấy điện thoại của chồng (đang đi công tác) gọi về nên chị bật nghe và kêu cứu. Lúc này, Minh bỏ chạy ra ngoài dẫn xe máy về nhà. Chị P. ra đóng cửa rồi quay vào giường... xỉu.

Đến 3h20 ngày hôm sau, chị P. tỉnh dậy gọi điện cho anh trai báo vụ việc và đến rạng sáng thì báo chính quyền địa phương đến lập biên bản mình bị hiế‌ּp dâ‌ּm. Tại hiện trường, Minh để lại áo khoác, 1 gói thu‌ốc l‌á và ĐTDĐ cùng 3 chìa khóa gắn vào móc khóa.

Tại phiên xử phúc thẩm, HĐXX xác định việc Minh vào phòng chị P. là có. Mặt khác, giữa hai người quen biết trước và nhiều lần uống rượu cùng nhau. Hơn nữa, nơi chị P. ở là khu tập thể, liên kết nhiều phòng, chỉ cách vách ngăn, mọi tiếng động bên này bên kia đều nghe. Trong điều kiện như thế, nếu có sự chống cự như lời chị P. khai thì xung quanh nghe hết. Trong khi lúc đó, tay không bị khống chế, miệng không bị bịt lại, chị P. có đủ điều kiện kháng cự.

Chỉ nghe tiếng “xù xì nói chuyện”

Theo lời khai của chị P., khi chống cự xô Minh ra, la lên và giằng co với Minh, mũ bảo hiểm của chị rớt ra giường. Nhưng thực nghiệm điều tra lần đầu thì mũ bảo hiểm không rớt ra, lần thực nghiệm bổ sung mũ bị rớt và cơ quan điều tra lấy đó buộc tội Minh.

Theo HĐXX, căn cứ buộc tội không phù hợp hiện trường, những lần thực nghiệm chỉ dựa vào lời khai của bị hại. Đặc biệt, HĐXX nhận định chị P. lúc đầu cho rằng mình không biết ai bịt miệng mình, đẩy đi. Trong trường hợp bất ngờ bị người lạ bịt miệng, xô đẩy như thế nhất thiết phải phản ứng lại. Thế nhưng, khi Minh thực hiện hành động cởi quần, áo, chị P. cũng không phản ứng gì.

Những người ở cạnh phòng của chị P. khẳng định, khoảng 21 giờ ngày 22.1.2014, ở phòng chị P. có tiếng rơi đồ vật và họ chỉ nghe tiếng sột soạt, xù xì nói chuyện không nghe rõ nội dung, cũng không nghe tiếng động bất thường. Điều này cho thấy chị P. và Minh có nói chuyện với nhau, nên việc chị P. cho rằng Minh xô đẩy, khống chế để thực hiện hành vi hiế‌ּp dâ‌ּm là thiếu cơ sở.

HĐXX kết luận căn cứ buộc tội Minh của viện KSND thể hiện tính suy đoán, không chứng cứ chứng minh xác thực; không phù hợp hiện trường và điều kiện hoàn cảnh không gian, thời gian xảy ra sự việc. Nếu xét về nguyên tắc suy đoán, thì Pháp Luật chỉ thừa nhận nguyên tắc suy đoán vô tội. Mặt khác, hồ sơ cho thấy có đầy đủ cơ sở kết luận Minh không phạm tội hiế‌ּp dâ‌ּm… nên HĐXX không chấp nhận kháng nghị của viện KSND H.Ngọc Hiển và kháng cáo của bị hại.


Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật