Chôn di động cùng mẹ để mẹ không cô đơn, giữa đêm con trai nhận được điện thoại từ cõi âm...

Summer Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Cuộc điện thoại từ số di động đã chôn xuống đất khiến con trai khóc đỏ mắt
Chôn di động cùng mẹ để mẹ không cô đơn, giữa đêm con trai nhận được điện thoại từ cõi âm...
Ảnh minh họa

Bình là giám đốc của một doanh nghiệp tư nhân nhỏ, 3 năm trước, Bình từ chức tại một tập đoàn lớn để tự mìn mở một doanh nghiệp nhỏ. Chuyện kinh doanh không hề dễ dàng vì vậy trong suốt 2 năm đầu công ty mới thành lập, Bình như sống luôn ở văn phòng, làm việc ngày đêm không ngừng nghỉ, số lần mà vợ con gặp anh 1 năm cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, thậm chí cả dịp Tết, Bình cũng đang trên máy bay đi công tác. Nhưng cũng bởi vì “bán mạng” cật lực như thế nên Bình đã đưa công ty phát triển cực kì nhanh chóng.

May mắn làm sao, Bình có một người vợ hiền thục đảm đang, để chồng yên tâm công tác, Minh một tay quán xuyến tất cả việc nhà, chăm con ăn học, chăm mẹ già yếu, trăm bận nghìn bận cũng chỉ mong chồng yên tâm ra ngoài lo cho công ty đổ biết bao tâm huyết.

Chẳng may, vào năm 2008, khủng hoảng kinh tế toàn cầu bùng nổ, công ty nhỏ của Bình cũng rơi vào vòng xoáy khủng hoảng, hợp đồng mới không kí nổi, không có doanh thu, công ty không có lương trả cho nhân viên, Bình sớm tối quay cuồng với đống công việc ngổn ngang, còn công ty đứng trên bờ vực phá sản. Sau đó ít hôm, mẹ Bình đổ bệnh nặng, phải nhập viện cấp cứu, điều này càng làm anh suy sụp hơn bao giờ hết, mỗi ngày đều chạy qua công ty đến bệnh viện chăm mẹ, mọi công việc đều trì trệ hơn bình thường. Đứng trước bờ vực phá sản, Bình – người đứng đầu công ty đứng giữa hai lựa chọn: toàn tâm toàn ý làm việc hai là ngừng hết tất cả công việc để chăm sóc mẹ. Nhìn khuôn mặt tiều tuỵ của con trai, mẹ gượng cười thều thào: “Con đi lo cho công ty đi, ở đây đã có Minh chăm sóc mẹ, mẹ nhất định sẽ khoẻ lại nhanh thôi, công ty cần con”

Trái tim Minh vô cùng mâu thuẫn, tuổi mẹ đã lớn, lần này đổ bệnh rất nặng, không ở bên mẹ chỉ sợ mẹ xảy ra chuyện anh sẽ hối hận cả đời. Tuy nhiên công ty thời gian này đang tham gia một cuộc thi khởi nghiệp lớn, nếu thành công nhất định sẽ có thể lật ngược thế cờ, nếu anh bỏ bê công việc, công ty phá sản sợ rằng sau này muốn chăm sóc mẹ cũng không có điều kiện. Giằng xé một hồi, Bình quyết định để mẹ cho vợ chăm sóc, còn mình bắt tay ngay vào dự án lớn của công ty.

Tuy nhiên trong quá trình thực hiện dự án, Bình cẩu thả mắc một sai lầm nghiêm trọng khiến công ty vượt mất cơ hội được rót vốn đầu tư, ân hận nuối tiếc Bình suy sụp tinh thần. Cũng trong khoảng thời gian này, mẹ Bình qua đời vì bạo bệnh. Bình tự trách vô cùng, những ngày cuối cùng chẳng ở bên mẹ, chưa chăm sóc mẹ được ngày nào, không thế báo hiếu cho mẹ.

Giúp đỡ anh Tây và bác tài khi xe hết xăng

Sự thất bại của dự án khiến Bình không cách nào đối diện với linh cữu mẹ mà không thấy hối lỗi, đối mặt với người vợ tần tảo của mình. Trong lòng anh chồng chất bi thương và giận dữ chính bản thân mình, Bình có cả trăm điều muốn nói với mẹ mà chưa từng nói ra, có nhiều nơi muốn đưa mẹ đi, nhiều việc muốn làm cho mẹ. Bình muốn nghe mẹ lần nữa gọi “con trai”, muốn được mẹ nấu chè đỗ đen cho ăn, muốn được nhìn thấy mẹ mỉm cười bên mâm cơm nóng hổi. Nước mắt lã chã rơi, Bình đặt vào quan tài mẹ một chiếc điện thoại đã lưu sẵn số của bản thân, anh mong, sẽ có phép màu xảy ra…

Sau khi tang lễ của mẹ xong xuôi, Bình ôm trái tim rỉ máu quay trở lại làm việc. Bởi sự mất mát quá lớn cùng áp lực công việc khi công ty khủng hoảng, anh như đánh mất chính mình, không còn hoà nhã, từ tốn mà cộc cằn, dễ nổi nóng. Bình thường xuyên to tiếng với vợ con ở nhà, đến công ty thì nổi giận vô cớ với nhân viên, nhiều người không chịu nổi tính khí thất thường của Bình đã bỏ việc. Công việc trì trệ, tiền nợ ngân hàng ngày một nhiều, Bình chán nản lao đầu vào rượu chè. Tối hôm ấy, khi đang nốc sang chai rượu thứ 2 ở quán nhậu ven đường, điện thoại bỗng đổ chuông. Nhìn vào cái tên hiển thị trên màn hình, Bình như bừng tỉnh, run run bấm nút nghe. Giọng nói bên đầu dây kia vang lên, mắt Bình nhoè đi: “Con trai, uống rượu ít thôi, hãy giữ gìn sức khoẻ. Con về nhà nghỉ ngơi đi, chuyện đâu còn có đó.”

Nghe giọng của mẹ, Bình như người mộng du, lập cập đứng lên đi về ngay mà quên mất rằng mẹ mình đã mất. Anh cứ vừa loạng choạng trên đường vừa nở nụ cười hạnh phúc: “Đúng là mẹ rồi, mẹ gọi mình về… phải về sớm thôi.” Sáng hôm sau tỉnh dậy, Bình bàng hoàng nhận ra hôm qua đã nhận được điện thoại của mẹ, vội vàng vớ lấy điện thoại mở danh bạ, anh chết điếng khi thấy chính số điện thoại mình đã để vào quan tài hôm qua gọi cho mình. Mừng rơi nước mắt, Bình vội vã gọi lại nhưng điện thoại chỉ đổ chuông hoài chứ không ai nhấc máy.

Nén chặt những nghi ngờ trong lòng, Bình đến công ty làm việc với tâm trạng tốt hơn hẳng mọi ngày. Anh bắt đầu lại với dự án đã thất bại, phát hiện ra sai lầm của mình và ghi nhớ sự cố này, làm bài học cho tương lai. Sau giờ làm việc, Bình lại đến quán rượu hôm qua, gọi đúng hai món mà mình đã gọi, anh mong rằng mẹ sẽ lại một lần nữa gọi tới. Và quả đúng như dự đoán, khi anh uống hết chén rượu cuối cùng, chuông điện thoại reo vang, hấp tấp nhận cuộc gọi, Bình vui sướng reo lên: “Mẹ!” Bình vui mừng rơi nước mắt, đối với anh bây giờ không có gì quý giá bằng việc có thể lại được nghe tiếng của mẹ như thế này nữa. Bình vội vã nói: “Mẹ, bố mẹ ở dưới đó có khoẻ không, mẹ có được ăn ngon không, có lạnh không. Con rất nhớ mẹ…”

Bên kia điện thoại, mẹ nói với Bình: “Con yêu, con phải tự chăm sóc bản thân, vui lên, con không cô đơn, con vẫn còn vợ và con trai mà. Họ đều tin tưởng vào con. Con đừng buồn, nếu con có thể đứng lên một lần nữa, đó là điều hạnh phúc nhất đối với mẹ ” Kể từ đó, Bình luôn nhận được điện thoại từ mẹ mỗi ngày, giống như mẹ vẫn còn sống. Dần dần anh khôi phục lại tinh thần, chăm chỉ làm việc như trước đây.

Không lâu sau đó, công ty dần khôi phục, các đơn hàng cũng ào ào được kí kết. Vào một hôm, sau khi ký một đơn đặt hàng lớn, Bình đưa vợ con đi ăn để chúc mừng. Trong bữa ăn, Bình liên tục trêu chọc vợ, khiến vợ đỏ mặt tía tai rồi lại bật cười khanh khách. Như thường lệ, Bình nhấc điện thoại di động ra và gọi một cuộc điện thoại cho mẹ, đường dây vừa thông suốt cũng là lúc túi xách của vợ trên ghế reo lên. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của vợ, Bình mỉm cười và nói: “Vợ, em thực sự nghĩ rằng anh không thể nhận ra giọng nói của mẹ hay sao? Anh đã biết là em đã lưu số khác thành tên của mẹ, giả vờ rằng mẹ sẽ gọi cho anh để làm anh vui lên. Hôm nay anh chính thức nói với em anh đã vực dậy được rồi. Nhờ những điều mà em đã làm mà anh mới có ngày hôm nay. Hôm nay ở quán rượu này, anh muốn cho em một câu trả lời, Bình, chồng của em đã thực sự đứng lên trở về với em và con rồi đây.”

Những lời nói của chồng, cả gia đình ôm nhau rơi nước mắt, những giọt nước mắt hạnh phúc.

Bài học cuộc sống: Trên đường đời sẽ có đôi khi lắm chông gai, sẽ có vấp ngã cũng như thất bại nhưng dù có vấp ngã cũng hãy tự tin đứng lên, bởi đằng sau lưng luôn có những người yêu thương sẵn sàng dang vòng tay ôm lấy bạn. Đừng sợ mình yếu đuối hãy sợ mình hèn nhát. Thất bại là mẹ của thành công.

Mẩu truyện ngắn sáng tác nhằm đưa đến độc giả những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, con người và cách đối nhân xử thế trong xã hội.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật