Bị gã thợ xây “ấy” trộm, cô đồng nát phát hiện mình có thai nhưng không có tiền phá

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Cô thường xuyên nôn ọe rồi ốm vật vã không đi làm được, thèm ăn chua và không chịu ăn cơm; bằng kinh nghiệm của những người đi trước, mấy mụ đàn bà cùng đi bán đồng nát chắc chắn rằng cô đã có thai rồi.
Bị gã thợ xây “ấy” trộm, cô đồng nát phát hiện mình có thai nhưng không có tiền phá
Ảnh minh họa

Ở cái tuổi ngoài 30 với khuôn mặt già nua hơn tuổi, đã chẳng còn ai thèm ngó ngàng tới cô- một người phụ nữ bán đồng nát hơi có vấn đề về thần kinh; cô chẳng còn nhớ quê mình ở đâu, tên bố mẹ là gì nữa; người ta chỉ biết cô lạc đến đây vào mấy năm trước, rồi mọi người thương tình chỉ cho cách thu mua đồng nát bán lấy tiền, kiếm kế sinh nhai.

Dù hâm dở là vậy nhưng cô lại rất có duyên và biết điều, bởi vậy mọi người trong xóm cũng thương lắm; ai có gì ngon hay cái áo còn đẹp đều mang sang cho cô hết; chỉ tiếc phận con gái cứ thui thủi một mình thế này thì sau về già biết trông cậy vào ai; kể mà bình thường như người ta thì có khi lại kiếm được tấm chồng.

Không có tiền ở nhà trọ giống như mọi người, cô đành ở tạm trong một túp lều gần ven đê lấy chỗ trú tạm nắng mưa hằng ngày; chỗ đấy vắng vẻ hoang vu, thường là nơi để bọn hú‌t chí‌ch tụ họp, nhưng cũng chẳng ai thèm ngó ngàng tới một con mụ điên làm gì. Và rồi vào một buổi tối mưa tầm tã, trong lúc đang say ngủ thì có bàn tay của ai s‌ּờ soạ‌ּng trên người cô rồi lần mò cởi đồ của cô ra. Lúc ấy, không hiểu sao cô lại nằm im cho họ làm liều mà không phản kháng; có lẽ bản năng cuả một người đàn bà là không trừ 1 ai. Trong đêm tối, cô cũng không thể nhìn rõ mặt của người đó; cứ thế họ tưởng cô đã ngủ say mà làm hết lần này đến lần khác rồi sau đó liền bỏ đi.

Sáng hôm sau cô vẫn dậy đi làm bình thường và không nói chuyện này với bất kỳ ai. Có lẽ chuyện đó sẽ mãi là một bí mật cho đến lúc cô có những dấu hiệu lạ trong người. Cô thường xuyên nôn ọe rồi ốm vật vã không đi làm được, thèm ăn chua và không chịu ăn cơm; bằng kinh nghiệm của những người đi trước, mấy mụ đàn bà cùng đi bán đồng nát chắc chắn rằng cô đã có thai rồi.

- Ôi trời ơi, nó đã điên hâm dở nặng rồi mà cái thằng mất dạy nào còn hại nó ra nông nỗi này cơ chứ. Bà Nụ gớm mặt trong hội chống nạnh lên chửi

- Nguyền rủa cho bọn nó bị tuyệt tự hết đi, đến cả 1 con điên mà chúng mày cũng không tha. Chị Hậu tiếp lời

Dù cô không hiểu sao mọi người lại hung dữ như vậy nhưng cô vẫn cười vì cho rằng đấy là mọi người đang thương cô. Khi cái bụng ngày một lớn lên, bản năng làm mẹ trỗi dậy trong con người cô; cô rất thích vuốt ve bụng mình và ngồi nói chuyện với nó; đến lúc này thì mọi người cũng nghĩ rằng: âu đó cũng là lộc trời ban cho cô một đứa con, để khi về già cô có người đỡ đần phụng dưỡng.

Chẳng mấy chốc mà cô đã mang thai ở tháng thứ 6, c‌ơ th‌ể cô đã bắt đầu ì ạch và cô cũng không đi làm được cả ngày nữa; mọi người thương 2 mẹ con nên cho cũng rất nhiều đồ; chỉ mong đủ ngày đủ tháng, cô sẽ sinh được 1 đứa bé khỏe mạnh. Câu hỏi về việc ai là cha của đứa bé đã bị cho vào quên lãng rồi thì bất chợt vào một buổi chiều lại có người đến tìm cô. Nhìn cái bụng lùm xùm của cô, người đàn ông đó có vẻ trầm ngâm rồi hỏi thăm cô, khi cô còn đang sợ chưa biết nói gì thì bà Nụ đã lên tiếng:

- Anh giới thiệu bản thân mình đi, sao lại muốn gặp con bé này. Bà vừa nói vừa chỉ sang cô

- Tôi là Hùng, vốn là thợ xây ở công trình bên kia nhưng giờ hết hợp đồng rồi ạ. Người đàn ông đó đáp

- Ừ, nhưng anh đến đây có việc gì??

- Tôi, tôi là cha đứa bé trong bụng cô gái này, nên tôi, tôi…anh ta ngập ngừng

- Anh nói gì hả?? À thì ra anh chính là cái thằng khốn nạn đã làm hại đời con này à, đồ đểu cáng. Bà Nụ vừa chửi vừa đánh người đàn ông đó tới tấp

Anh ta cứ đứng im như vậy chịu trận, cho đến khi bà Nụ thở hồng hộc không thể đánh được nữa mới thôi; cô cứ đứng như vậy nhìn người đàn ông đó bị đánh, dù rất muốn ra can nhưng sợ bà Nụ quát nên cô không giám. Khi đã nghỉ cho đỡ mệt, bà mới lại nói:

- Thế hôm nay anh đến đây có việc gì, anh làm cho con người ta có chửa rồi chạy trốn, bây giờ còn giám vác mặt về đây làm gì nữa.

- Tôi muốn đón 2 mẹ con cô ấy về ở cùng. Người đàn ông đó đáp

- Anh lại nói hươu nói vượn gì đấy, anh bỏ trốn cả nửa năm mà giờ về lại đòi nhận 2 mẹ con cơ à, anh không thấy cô ta bị dở người sao. Nghe tiếng bà Nụ nói mà cô tủi thân khóc, hơn ai hết cô cũng biết mình không được bình thường như người ta.

- Tôi biết, là lỗi của tôi khi đã hành động dại dột ngày hôm đó, nhưng tôi vẫn luôn tự trách mình bấy lâu nay; bây giờ tôi quyết định rồi , tôi sẽ có trách nhiệm với 2 mẹ con cô ấy.

Lời nói của người đàn ông đó khiến bà Nụ phải trầm ngâm, có vẻ như anh ta nghiêm túc thật lòng; nếu được như vậy thì từ nay về sau mẹ con cô sẽ bớt khổ; nhưng liệu rồi anh ta có đối xử tốt với mẹ con cô cả đời không đây, đó là điều mà bà Nụ trăn trở. Còn cô, cô tin vào người đàn ông ấy; cô tin mình sẽ hạnh phúc thôi.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật