Khốn khổ cha mù lòa, bại liệt chỉ biết nằm khóc thương con bại não

Summer Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Chồng mù lòa, bại liệt, vợ mắc bệnh tim. Những tưởng đó là tột cùng của sự bất hạnh rồi, ai có thể ngờ rằng, con trai của anh vừa chào đời cũng bị bại não.
Khốn khổ cha mù lòa, bại liệt chỉ biết nằm khóc thương con bại não
Nụ cười hồn nhiên của bé Bách khi chơi cùng bố.

Bất hạnh nối tiếp nối tiếp bất hạnh

Bất kỳ ai khi nghe câu chuyện về anh Trịnh Thanh Sơn (SN 1968, sống ở thôn Đồng Đội, xã Nga Lĩnh, Nga Sơn, Thanh Hóa) đều khâm phục về ý chí vươn lên của anh và thương xót cho cuộc đời đầy gian truân bất hạnh đeo bám người đàn ông này.

Chưa đầy một tuổi, bố mẹ anh đột ngột qua đời. Anh được một đôi vợ chồng hiếm muộn thương tình nhận về nuôi.

Ngày bé, anh Sơn cũng phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác, thậm chí thông minh vượt trội hơn hẳn so với chúng bạn cùng trang lứa. Thế nhưng, đến năm 9 tuổi, anh Sơn đột nhiên bị teo cơ viêm đa khớp, toàn thân co quắp lại, hai chân cứng đơ như gỗ, không thể co duỗi được. 

Đã mấy chục năm trôi qua, thâ‌n hìn‌h anh Sơn vẫn như một đứa trẻ. Xương cổ của Sơn không có khả năng cử động cho nên anh chỉ có một tư thế nằm duy nhất là ngửa mặt lên trần nhà. Anh Sơn không thể đứng cũng không thể ngồi, chỉ nằm im lìm như tảng đá. May còn 2 cánh tay dị dạng của anh là có thể khua khoắng một cách gượng gạo, đủ để tự lau khô nước mắt cho mình.

Dường như mọi sự bất hạnh cứ đổ dồn lên vai người đàn ông nhỏ bé này. Năm 1997, đôi mắt của anh cũng hỏng nốt, không thể nhìn thấy gì. Kể từ đó, cuộc đời anh hoàn toàn chìm trong bóng tối. Không thể đi lại, đứng ngồi, chỉ nằm bất động trong bóng tối, anh Sơn sống một cuộc sống chẳng khác gì thực vật.

Nhưng những tháng ngày lặng thinh trong nỗi đau khổ tột cùng, anh Sơn đã quyết chí vượt lên số phận. Anh chia sẻ: “Thân xác tôi coi như bỏ nhưng cái đầu tôi còn dùng được thì tôi chưa đến nỗi thành đồ bỏ đi”.

Không ai có thể ngờ, một ngày anh trở thành chủ trang trại chăn nuôi. Từ vài triệu tiền vốn ban đầu, anh Sơn đầu tư xây chuồng tạm để nuôi gà, nuôi chó. Chẳng bao lâu, với khả năng điều hành từ xa của mình, anh đã phát triển mô hình trang trại một cách quy mô.

 

Bé Bách cuộn tròn trong chiếc chăn tự chơi một mình.

Trò chuyện với anh, tôi tự hỏi anh sinh ra có phải một trò đùa của số phận để cuộc đời thử thách hết lần này đến lần khác? Khi trang trại của anh Sơn bắt đầu có đồng ra đồng vào thì mẹ nuôi của anh mắc chứng ung thư phổi.

Bố nuôi mất sớm khi anh còn rất nhỏ. Và rồi, anh vội vàng bán hết chó, gà trong trang trại, được bao nhiêu tiền đều gửi người quen đưa mẹ đi chữa trị. Nhưng mọi nỗ lực của anh đều trở nên vô nghĩa. Mẹ anh đã vĩnh viễn ra đi hồi đầu năm 2012.

Trò đùa của số phận?

Mẹ mất, trang trại cũng không còn, anh Sơn vốn đã ở trên vực thẳm tiếp tục rơi xuống vực thẳm. Thiếu mẹ chăm sóc, mọi sinh hoạt cá nhân của anh đều khó khăn vô cùng, cơm không ai lo, cả tháng không được tắm rửa… Lúc ấy, anh nghĩ "phải tìm vợ thôi!".

Nhờ sự trợ giúp của bạn bè, anh xin được số điện thoại của một người phụ nữ tên Vũ Thị Tuyết Nhung (SN 1983) là thợ may của một công ty may ở Hà Trung.

Thật bất ngờ, chỉ sau 3 ngày, chị Nhung đã vượt đường xa đến thăm "người giấu mặt" rồi bất ngờ gật đầu ưng thuận. Khi ấy, gia đình chị Nhung phản đối kịch liệt. Nhưng chị tha thiết giãi bày, mình đã từng qua một đời chồng, lỡ một chuyến đò ngang, chị hiểu sâu sắc hơn ai hết, đâu mới là người đàn ông thật sự tốt cho mình.

Người chị quyết định lựa chọn là anh Sơn và sẽ không bao giờ thay đổi quyết định đó. Cuối cùng, gia đình chị cũng chấp nhận chàng rể "dị dạng".

Thông cảm với hoàn cảnh của anh Sơn, chị chấp nhận về làm vợ anh một cách lặng thầm không đám cưới. Hai người bắt tay vào việc thực hiện những dự định lớn cho tương lai. Và rồi, hạnh phúc như vỡ òa khi vợ chồng anh Sơn chào đón cậu con trai kháu khỉnh ra đời.

 

Nụ cười hạnh phúc của chị Nhung bên cạnh chồng cho dù tương lai phía trước còn lắm gian khó.

Những tưởng từ đây mọi bất hạnh sẽ tan biến, anh chị sẽ cùng dắt tay nhau đi trên con đường hạnh phúc. Có ai ngờ, từ khi bé Đinh Ngọc Bách (hiện 17 tháng tuổi) sinh ra đã bị bại não bẩm sinh.

Một người cha mù lại bị liệt thì làm sao có thể chăm sóc con. Mọi gánh nặng dồn lên đôi vai gầy của chị Nhung. Bé Bách bị bệnh, tất cả đều phụ thuộc vào mẹ, bản thân bé cũng không điều khiển được hành động của tay chân theo ý muốn.

Chị Nhung đôi mắt ngấn lệ nói: “Tội lắm nhà báo ạ, chồng tôi thì nằm một chỗ giờ lại thêm đứa con quay quắt vì bệnh. Bác sỹ nói, ngoài các khiếm khuyết như rối loạn chức năng vận động, cháu còn bị ảnh hưởng thính giác, thị giác kém, khả năng nhận thức chậm phát triển.

Cứ 3 tháng cháu lại phải lên viện khám định kỳ và mua thuốc điều trị. Tiền thuốc đặc trị thì tốn kém, tôi sợ lắm, nếu thiếu thuốc bệnh của con sẽ trầm kha hơn”.

Giờ đây, vợ chồng anh Sơn chẳng biết phải xoay xở, bấu víu vào đâu để trang trải tiền thuốc men cho con. Mà đâu phải chỉ riêng bé Bách, ngay cả chị Nhung cũng đang mắc bệnh tim nên chẳng thể đi làm thuê, làm mướn kiếm tiền.

Anh Sơn rầu rĩ bảo rằng: “Ông trời đã không ngó tới gia đình tôi để chúng tôi cứ mãi trong vòng luẩn quẩn bệnh tật, khốn khó”.

Hiện tại hoàn cảnh của vợ chồng anh Sơn vô cùng khó khăn. Vợ chồng anh Sơn đang rất cần sự giúp đỡ chia sẻ của toàn thể cộng đồng để họ cùng dìu nhau đi qua những thăng trầm của số phận.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật